Giữa hai miền nhớ

Tháng tám thu treo dưới mảnh trăng,

Lá sầu hiu hắt rụng nguềnh ngoằng,

Tây này Đông ấy hai miền nhớ,

Đất mẹ xa vời thấm mưa giăng.

Mộc Hân,

Bochum,

02:45, 24/08/2016.

Tái bút: Nhân lúc nhớ nhà, muốn tìm lại nguyên bản đơn sơ nhất của con người mình, tôi đã chỉnh riêng tư một vài bài viết trên trang này. Đó không phải là sự thay đổi quan điểm, mà chỉ là sự giấu giếm một phần đanh đá sân si, để mở lòng khoáng đạt, dung nạp cả cái gai góc lẫn cái mềm mại, cả cái giống lẫn cái khác, cả ghét lẫn thương. Chung quy lại là thương, sân si thì giữ riêng mình. À! Cả bộ mặt của trang Mộc Hân này lẫn phần đôi điều bày tỏ đều được thay mới, ấy là để ấp ủ một hy vọng sâu kín của riêng tôi, giữa lúc chuyển giao, sắp kết thúc một đoạn đường cũ, sắp bước sang một đoạn đường mới.

Sự mới mẻ sẽ mang đến niềm hân hoan nuôi dưỡng tâm hồn!

Tác giả: Mộc Hân

"Phiến đá người thợ xây loại bỏ, sẽ trở nên đá tảng góc tường." "The stone that the builders rejected has become the cornerstone" Kinh Thánh Tân Ước - The New Testament - Matthew 21, 42

Bình luận về bài viết này