Nhật ký EURO 2016 [9]: Bán kết Pháp – Đức: 2 – 0

Cho phép fangirl được khóc một dòng sông trước khi vào show, vì cái ước mơ thành sự thật của fangirl là được xem EURO ở Đức đã không trọn vẹn bằng việc Đức về nước ở Bán kết. Nhưng mình hiểu rất rõ, bóng đá mà, không ai buồn hoài được và cũng chẳng ai vui hoài được. Ba lần liên tiếp vô địch luân phiên các giải đấu lớn như Tây Ban Nha mà cũng có ngày phải chấp nhận buồn từ vòng 16, hoặc tệ hơn cách đây hai năm là từ vòng loại, cho nên cái nỗi buồn bán kết này của Đức, nó chỉ là quy luật tất yếu của bóng đá thôi.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu bỏ cái Worldcup ra, thì đây là lần thứ hai liên tiếp mình chứng kiến Đức thua ở một trận bán kết EURO. Mình vẫn còn nhớ rất rõ vẻ mặt buồn thảm của Schweinsteiger cách đây bốn năm, khi anh nằm gục trên sân sau trận thua trước Ý, và hôm nay dù không dám nán lại đến cùng vì cổ động viên Pháp đang rất hăng, nhưng mình có thể tưởng tượng được Schweinie không những buồn mà còn tự mình tổn thương sâu sắc nữa.

*Cry him a river*

Buồn thương gì đó thì cũng xong rồi, giờ chắc phải nhường diễn đàn lại cho đội thắng cuộc. Phải thừa nhận trận đấu hôm nay rất hay, hai bên ngang sức nhau, không có bên nào vượt trội hơn bên nào, và Pháp thắng một cách rất thuyết phục. Có ý kiến cho rằng, hôm nay Đức thua vì quá nhọ, đúng là vậy, nhưng ý kiến cho rằng Pháp thắng do hên thì không đúng. Hai bàn thắng của Pháp, trái penalty không nói làm gì, nhưng trái thứ hai thì quả thật là do hàng thủ của Đức đã lỗi, không phải lỗi một lần mà lỗi rất nhiều lần, mấy lần khác nếu không nhờ Neuer chơi rất tập trung thì tỉ số chắc còn nhiều hơn 2 – 0 nữa.

Nhưng mà, lỗi ở đây là gì? Lỗi ở đây là Khedira bị chấn thương chưa hồi phục, là Hummels dính thẻ, là Boateng phải trực tiếp rời sân vì chấn thương. Toàn hàng thủ cả! Và cũng cần phải nhấn mạnh, là cái sự “rời sân” của Boateng, nó chính xác là nguyên nhân dẫn đến bàn thua thứ hai cho Đức. Vậy thì lỗi ở đâu? Ở các vì sao ư? Không, lỗi ở chỗ trong đội hình không còn ai có thể thay thế được Boateng. Mất Hummels, người hâm mộ lo lắng không dứt, mất Boateng, bao nhiêu hy vọng cũng sụp đổ. Cái lỗi này không phải đến bây giờ mới tòi ra, nó tòi ra từ vòng bảng cơ, khi gặp những đội yếu thế hơn, và hàng thủ thì được giao khoán hết cho Boateng và Neuer. Đây có lẽ là cái giá phải trả cho sự phụ thuộc quá nhiều vào hai trụ cột này, nhất là trong giai đoạn Đức đang chơi tấn công như mấy năm gần đây, nếu hàng thủ không có nhiều lựa chọn thay thế, thì cái lỗi tưởng như định mệnh ở trận hôm nay sớm muộn gì cũng phá hoại tuyển Đức.

Mặt khác, Đức hôm nay cũng rất nhọ, nhọ không phải vì “lỗi” như đã phân tích ở trên, mà nhọ về cái độ vô duyên. Vô duyên khi tay Schweinsteiger chạm banh trong vùng cấm, dẫn đến quả penalty định mệnh kéo tinh thần người Đức đang từ trên trời phải sập ngay xuống đất; vô duyên khi năm lần bảy lượt áp sát khung thành bê tông kiểu Pháp, đã có thể vượt qua hết mọi rào cản kèm cặp để đối diện cầu môn rồi thì toàn sút ra ngoài. Cái sự dứt điểm thiếu chính xác đó của tuyển Đức, một lần nữa, chỉ là lặp lại từ trận vòng bảng với Ba Lan. Họ đã chơi tấn công rất hay, đã xuyên thủng được hệ thống bê tông 11 người của Pháp, nhưng dứt điểm lại cứ như bị bỏ bùa. Nếu những cú dứt điểm đó là từ những chân sút non nớt thì không nói làm gì, đằng này quá nửa toàn từ những người dày dạn kinh nghiệm. Thôi thì, khi không thể đổ lỗi cho ai được nữa, thì ta đổ lỗi cho các vì sao.

Ừ thì, Pháp đã thắng, với fangirl Đức, trận chung kết đã sớm không còn ý nghĩa gì nữa, nhưng cũng vì Pháp đã thắng, một chân trời mới vừa kịp mở ra cho antifan chân chính của Rô dẹo.

Mấy ngày nay nằm gai nếm mật, Bồ Đào Nha đá mấy trận liên tiếp mình đều cố kiềm nén không ship hành, không rủa sả chị dẹo. Tất cả đều là vì tích đức, nhưng bây giờ đến Đức cũng không còn ở cái EURO này nữa thì tích cái gì nữa đây, cho nên mình xõa đây!

Một bộ mặt khác của mình, bên cạnh fan Đức, là bộ mặt chân chính của một antifan Rô dẹo. Không làm fan được nữa, thì làm antifan. Cristiano Ronaldo, em quay trở lại với chị đây! Chị hãy chờ em nhé, em sẽ ship hết hành tích trữ sang Paris cho chị!

Cảm giác được là chính mình thật thích!

Bây giờ có hai kịch bản như sau ở trận chung kết

  • Pháp vô địch: Antifan Rô dẹo dĩ nhiên sẽ vui như được mùa.
  • Bồ Đào Nha vô địch: Fan Đức sẽ thở phào nhẹ nhõm vì thà thua Pháp còn hơn thua Bồ.

Đó, kịch bản nào xảy ra thì trận chung kết cũng tràn ngập tính giải trí! Tội gì mà lại không xem? Mà đã xem thì tội gì không viết lảm nhảm? The show still survives!

Thôi kết lại cái ngày bi thương hôm nay bằng một vài nét chấm phá cần phải chấm và phá ở trận đấu vừa diễn ra:

1/ Kimmich là Kimmich, Lahm là Lahm. Không có chuyện nhìn hình người này thấy bóng người kia đâu!

2/ Schweinie anh ơi đừng đau lòng. Thiết nghĩ nỗi đau mà anh phải trải qua cũng nhiều rồi. Bóng đá là vậy, không phải cứ ăn thẻ là sai, không phải cứ bóng lỡ chạm tay thì nên dằn vặt quá lâu. Fangirl không bao giờ trở mặt với anh vì quả Penalty đó đâu!

3/ Bạn Griezmann, nhìn bạn ghi bàn hai lần và ăn mừng như được mùa, mình lại bất chợt nghĩ đến Podolsky khi ghi bàn vào lưới Ba Lan đã phải bật khóc. Chỉ là chợt nghĩ thôi, không có ý so sánh, tại vô tình search ra cái gốc Đức của bạn, và vô tình ghi nhớ hình ảnh bạn ăn mừng bàn thắng dễ thương như thế nào. Anyway, khen dễ thương là khen thiệt, trận sau mình vì chị dẹo mà sẽ cổ vũ cho bạn ghi bàn tiếp, ráng vua phá lưới luôn đi nha!

4/ Hôm nay Đức đá với Pháp, mà thấy nguyên tổ trọng tài toàn người Ý là thấy có mùi rồi. Cuộc tình dù đúng dù sai, thì trọng tài hôm nay vẫn là kẻ thiên vị.

5/ Ít nhất mình cũng được xem những hai trận loại trực tiếp với người Đức, được một lần đeo cái hairband cờ Đức lên đầu, còn được cổ động viên Pháp xin chụp hình lại nữa. Cho nên hôm nay dù buồn, mình vẫn thấy hạnh phúc vì được là một phần của nỗi buồn Đức.

Mộc Hân,

Bochum,

1:06, 08/07/2016

 

Tác giả: Mộc Hân

"Phiến đá người thợ xây loại bỏ, sẽ trở nên đá tảng góc tường." "The stone that the builders rejected has become the cornerstone" Kinh Thánh Tân Ước - The New Testament - Matthew 21, 42

Bình luận về bài viết này