Ta chẳng đợi chẳng chờ
Hoàng hôn vàng nắng muộn
Người chẳng đến chẳng đi
Bình minh xám ánh buồn
Ta chẳng mong chẳng nhớ
Chẳng ước hẹn nên thơ
Người chẳng hận chẳng yêu
Chẳng quay đầu nặng nợ!
Vệt đời quá thờ ơ
Trách ta mãi khù khờ
Dải nắng vàng hờ hững
Người lững thững trôi xa…
Người có nhớ có mong?
Ta có lòng yêu hận!
Nửa cuộc đời lận đận
Tiếc chi nữa dối lòng?
Ngày lại ngày qua mau
Đêm với đêm tiếp nối
Ta chẳng oán chẳng hối
Người có giận có đau?
4/2/2012
Mộc Hân
P/s: Mai muội, đừng buồn đừng giận ta! Lần sau ta ko nghịch dại nữa đâu!
(Bài này mình quăng lên blog, hi vọng sẽ có người mủi lòng không oán không giận )

tỉ tỉ của muội có khác.