Danh sách nhân vật trong Lục Thập Hoa Giáp Truyện

Đôi dòng phân bua: Theo lời đã hứa, sau khi đăng hết chương 39, tôi đăng tiếp danh sách nhân vật sơ bộ và danh mục chỉnh sửa hậu kỳ. Tuy nhiên, vì phần chỉnh sửa hậu kỳ khá phức tạp, nên tôi chưa thể làm danh mục, chỉ có thể tóm gọn đại ý là 10 chương thuộc quyển một sẽ được chỉnh sửa toàn diện, từ văn phong đến diễn biến tâm lý nhân vật, chỉ giữ nguyên cốt truyện. À, tiện thể, nếu các bạn ngó qua phần các khung bên phải, sẽ thấy xuất hiện khung thông báo về tình hình chỉnh sửa, ngay bên dưới khung giới thiệu chủ blog. Khung này sẽ được cập nhật thường xuyên và liệt kê những thay đổi mới trong phiên bản chỉnh sửa.

Tạm thời, tôi sẽ dừng việc đăng Lục Thập (chương 40 và Hồi kết), cho đến khi chỉnh sửa xong quyển một và quyển hai, dự kiến mất khoảng một tháng. Sau đó, như đã cân nhắc từ trước, tôi sẽ đăng giới hạn chương 40 và Hồi kết, sử dụng hình thức cài password. Nếu bạn có nhu cầu đọc trọn bộ Lục Thập, xin vui lòng liên lạc với tôi thông qua trang liên hệ để lấy password (https://mochanbongchan.wordpress.com/lien-he/). 

Còn sau đây là phần danh sách nhân vật.

Tuyến nhân vật chủ đạo

  • Ngô Bình: sinh năm 985, con trai của Ngô Dư và Ý Phương, thuộc Mộc Hương sơn trang.
  • Ngọc Minh vương tử Lê Như Ngọc: sinh năm 987, con của Lê Thám và Trần Thị Ngọc Trúc, thuộc hoàng tộc họ Lê.
  • Đào Xuân Lan (Đào Như Ý): sinh năm 979, con gái của Đào Khanh và Thân cung Mạc Thị Hậu, con nuôi của Ngọ cung Bùi Thị Đào, thuộc Thạch Hà nữ phái.
  • Lê Long Đĩnh: hoàng tử thứ 5 của Lê Đại Hành, thuộc hoàng tộc họ Lê.
  • Cao Nhật Trung (Nhật Lão): đầu lĩnh Nhật Nguyệt sơn trại, ông ngoại nuôi của Ngô Bình, thuộc Sơn Tây võ phái.
  • Đào Yến Lan: sinh năm 988, con gái của Đào Khanh và Sửu cung Nguyễn Thị Yến, con nuôi của Dần cung Lê Thị Ngọc, thuộc Linh Cung Thập Nhị Giáp.
  • Lê Tòng Phương: đệ tử của Ngô Dư, thuộc Mộc Hương Sơn Trang.
  • Thiền sư Vạn Hạnh: sư phụ của Lý Công Uẩn và Ngô Bình, thuộc nhóm Phật tử.
  • Lý Công Uẩn: đệ tử của sư Vạn Hạnh, con trai của Lý Khánh Văn và Phạm Thị Thanh, thuộc hoàng tộc họ Lê.

Phân nhóm nhân vật Đọc tiếp “Danh sách nhân vật trong Lục Thập Hoa Giáp Truyện”

Chương 39: Chồng vợ (phần 4)

Mùa hè ngày dài đêm ngắn, sau mấy lượt biến cố ở Linh Cung, mọi người từ chủ đến khách đều mệt mỏi rã rời. Tuy vậy, giấc sâu chưa trọn, mặt trời chưa lên, biến cố khác lại cấp kì ập đến. Từ ngoài cổng có người không hề kiêng dè gia chủ, lớn gan vượt tường nhảy vào, chưa tỏ mặt đã ầm ĩ vọng tiếng yêu sách:

  • Linh Cung Thập Nhị Giáp! Mau giao trả Chiêu Sương và Thập Nhị Bí Kíp!

Nhật Lão, Ngô Bình, Xuân Lan cùng Tòng Phương đều giật bắn người tỉnh dậy, dù không ở cùng một chỗ nhưng lại nhanh chóng kéo nhau ra trước sân đại điện, chính vì nhận ra tông giọng ngang ngược ấy là của Thần Nữ đền Hủa Xi Pan. Người Khau Phạ quả nhiên không còn đủ kiên nhẫn ngồi yên một chỗ mà chờ đợi nữa!

Thần Nữ người Khau Phạ vẫn theo lối phục sức cầu kỳ lóa mắt ở đền thờ Hủa Xi Pan, dắt theo mười hai tiểu thần nữ cùng đến Linh Cung, hiện đã đứng trước sân đại điện. Chủ khách trong Linh Cung nhớn nhác kéo đến, nhìn mười ba người kia thì không khỏi thắc mắc, bèn quay lại xì xào dò hỏi lẫn nhau. Mấy người phụ nữ Khau Phạ tỏ ra rất kiên nhẫn, cứ nghiêm chỉnh đứng yên như tượng, riêng Thần Nữ thì đi đi lại lại, quét mắt dò xét một lượt những người có mặt trên sân lúc bấy giờ, trong lòng tự cũng thấy bất ngờ, không hiểu Linh Cung hôm nay sao lại nhiều đàn ông lớn tuổi đến thế, trông mãi cũng không đoán được ai là Cung chủ, trong khi các phu nhân thì chẳng được mấy người, bà càng bất ngờ hơn nữa khi thấy Nhật Lão, Xuân Lan và Ngô Bình cũng có mặt. Thần Nữ lần lượt nhìn bọn họ, mắt lóe lên ngờ vực, miệng lại nhếch lên ý cười. Xuân Lan và Ngô Bình đều đáp trả bà bằng ánh mắt bối rối khó xử, chỉ có Nhật Lão là điềm đạm mỉm cười, ôn hòa gật đầu chào. Bỗng từ phía người Khau Phạ có một giọng lảnh lót vọt lên đầy hân hoan: Đọc tiếp “Chương 39: Chồng vợ (phần 4)”

Chương 39: Chồng vợ (phần 3)

Đôi lời phân bua: Theo như lời đã hứa thì tôi đã phải đăng hết chương 39 từ tuần trước, nhưng vì tuần trước WordPress bị chặn, khiến tôi cũng có đôi chỗ bất tiện trong việc đăng nhập, do đó 2 phần còn lại của chương 39 sẽ được đăng trong tuần này. Sau khi đăng hết chương 39, tôi sẽ đăng danh sách nhân vật sơ bộ cùng danh sách chỉnh sửa hậu kỳ cụ thể để các bạn tiện theo dõi. Thật ra, nếu không phải vì tôi quyết định can thiệp lại vào tính cách của một số nhân vật ở cuốn 1 thì cũng không nhất thiết phải lằng nhằng như vậy; nhưng sau khi đọc lại từ đầu, tôi thấy hồi ấy mình xử lý tính cách nhân vật và tình huống còn quá thiếu kinh nghiệm, nên buộc lòng phải viết lại cho thật chỉn chu. Rất mong các bạn thông cảm! 🙂

Phần 3:

Bùi Thị Đào nói xong, toan đi ngược vào trong Ngọ điện, bỗng nghe thấy phía Thìn điện có náo loạn, chân lập tức khựng lại.

Nhìn vầng trăng vằng vặc trên trời, Ngô Bình liền có dự cảm xấu, nhớ lại chuyện cũ ở Phạm gia trang, Đàm Nương đêm ấy phát điên cũng vào đúng ngày rằm, chàng bèn vội vàng chạy như bay về Thìn điện.

Quả nhiên, Thìn điện náo loạn là vì Đàm Nương. Càng chạy đến gần, chàng càng nghe tiếng Đàm Nương la hét không ngừng, nội dung cực kì hỗn loạn khó hiểu, nào là con gái, nào là trăng rằm, nào là rạch mặt, nào là giết người,…chuyện sinh tử đều đủ cả. Đàm Nương canh tư gây náo loạn, khiến mọi người được phen hốt hoảng, ai nấy tụ tập hết đến Thìn điện, chỉ thiếu mỗi Xuân Lan và Dần cung Lê Thị Ngọc, có lẽ vì muốn tận tâm tận lực trông nom Đào Khanh. Mấy người Bạch Long, Tử Long và Trí Anh của Hải Đông cùng Canh Thất Nương của Thạch Hà đều vì ngại mình là người ngoài mà không tiến sâu vào trong Thìn điện. Ngô Bình vừa đến nơi, ngó dáo dác thấy Nhật Lão cũng đang đứng ngoài sân ngóng vào, bèn chạy đến hỏi ông:

  • Ông ngoại, Vương gia và Như Như vẫn còn ở trong Thìn điện sao?

Đọc tiếp “Chương 39: Chồng vợ (phần 3)”

Chương 39: Chồng vợ (phần 2)

Ngô Bình rời Linh Cung từ năm mười một tuổi, có đến mười năm cư ngụ tại đây. Mười năm sau chàng quay lại, cảnh cũ vẫn còn, người đã khác xưa. Chỉ trong vòng chưa đầy hai canh giờ, chàng đã tận mắt chứng kiến Trịnh Thị giết Trần Thị, bức Văn Thị và Vũ Thị phải bỏ trốn, lại chứng kiến từ đầu đến cuối cảnh Đào Khanh bị Trịnh Thị hành hạ đến phát khùng, dở sống dở chết. Vì vậy mà trong chàng, bao nhiêu oán hận tích tụ cùng hàm ơn dành cho Linh Cung rốt cuộc cũng tiêu tán đi hết, chỉ còn lại nặng lòng cùng thương tâm trước thảm cảnh chết chóc. Linh Cung hôm nay so với Mộc Hương trang về trước có lẽ cũng không kém gì nhau. Oán nghiệp nặng nề, người không đòi, trời cũng bắt phải trả, người dẫu có tha, trời cũng không dung tha. Chuyện Linh Cung hôm nay đúng là quả báo nhãn tiền. Biết là vậy, nhưng Ngô Bình vẫn cảm thấy mỗi bước chân của mình trên đất Linh Cung đều hết sức nặng nề, chàng với bọn họ là chỗ thù địch mà còn không tránh khỏi chạnh lòng, chỉ sợ Xuân Lan giờ này phải đau lòng đến chết. Nghĩ vậy, chân đưa chân thế nào, chàng lại đi đến trước sân Ngọ điện của Bùi Thị Đào. Bên trong điện ánh nến mờ nhạt, không gian lặng phắc như tờ, chàng càng không tiện vào trong, bèn quay đầu toan rời khỏi. Nào ngờ, ngay phía sau chàng lại có người đứng sẵn, khiến chàng giật nảy mình, tay tự nhiên nắm lại thành quyền, thủ thế. Đọc tiếp “Chương 39: Chồng vợ (phần 2)”

Thông báo về những chỉnh sửa hậu kỳ Lục Thập Hoa Giáp Truyện

Đôi lời phân bua: Như các bạn đã thấy ở chương 39 vừa đăng, WordPress đột nhiên dở chứng, không chịu đọc định dạng gạch đầu dòng cho phần hội thoại. Toàn bộ dấu gạch đầu dòng tôi nhập trong Word đều bị đọc thành dấu chấm vuông. Lỗi kỹ thuật này hiện tại tôi vẫn chưa biết cách khắc phục, mong các bạn thông cảm.

Có một tin vui dành cho tôi, là sau ba năm miệt mài viết lách, “khả năng sử dụng tiếng Việt cho mục đích văn chương” của tôi đã được cải thiện đáng kể. *bật cười té ghế*

Nhưng kèm theo đó cũng có một tin buồn, là chính bởi sự cải thiện hết sức đáng kể đó, mà sau khi đọc lại Lục Thập Hoa Giáp Truyện từ những chương đầu, tôi đã thật sự phát hoảng về mức độ lủng củng và cách dùng từ quá sức tùy tiện của mình.

Do đó, thay vì viết ngoại truyện, tôi quyết định dành thời gian chỉnh sửa lại toàn bộ phần chính truyện trước, chủ yếu là điều chỉnh lại văn phong và cắt bỏ bớt những đoạn thừa thãi, nhằm làm cho nó trở nên súc tích hết mức có thể.

Trong thời gian chỉnh sửa, tôi sẽ liên tục cập nhật lại từ chương 1 đến hết chương 39. Về căn bản, nội dung truyện sẽ không bị ảnh hưởng bởi lần chỉnh sửa thuần túy ngôn ngữ này, nhưng cách dẫn nhập và giới thiệu nhân vật – môn phái sẽ có thay đổi đáng kể. Bên cạnh đó, tôi cũng sẽ ưu tiên dùng từ thuần Việt, thay đổi lại cách xưng hô và cách gọi tên nhân vật, chỉ dùng từ Hán Việt trong những trường hợp cần thiết để bảo toàn văn phong cổ trang. Vì vậy, diện mạo Lục Thập ở cuốn 1 và cuốn 2 sẽ có những thay đổi rất rõ rệt.

Tiện đây, tôi sẽ đăng hết chương 39 trong tuần này và tạm dừng lại để chỉnh sửa toàn bộ bộ tiểu thuyết cho thật chỉn chu, nhân đó tôi cũng muốn cân nhắc về việc nên hay không nên đăng chương cuối (chương 40) và phần hồi kết công khai. Đây là vấn đề hết sức tế nhị và mang tính chất cá nhân, mong các bạn – những ai đã dõi theo Lục Thập dù âm thầm lặng lẽ hay xuất đầu lộ diện – hãy thông cảm cho tôi.

Tuy vậy, trong trường hợp nếu tôi quyết định không đăng công khai hai chương cuối, tôi sẽ cài password và rất vui lòng cung cấp password cho bạn nếu bạn yêu cầu thông qua trang liên hệ, cũng ở blog mochanbongchan.wordpress.com này. Chân thành cảm ơn các bạn đã quan tâm đến Lục Thập trong suốt thời gian qua!

Sài Gòn – Gia Định

06/08/2014

Mộc Hân

P.S: Suýt nữa thì quên mất, khi nào tôi cập nhật hết phần chỉnh sửa cho 39 chương và có quyết định đăng chương cuối, tôi sẽ đẩy phần Mục Lục của truyện lên trang nhất cho các bạn tiện theo dõi. 🙂

P.S.S: À tiện đây, hơi buồn cười và thiếu chuyên nghiệp một chút, nhưng dấu hiệu để nhận biết những chương đã được cập nhật văn phong là toàn bộ dấu gạch đầu dòng đánh dấu phần hội thoại đều bị bạn WordPress đọc thành dấu chấm vuông màu đen hết! =))

Chương 39: Chồng vợ (phần 1)

Những ân tình cũ nửa vời,

Đem ra đánh đổi một đời bi hoan.

Ví dầu duyên nợ hợp tan,

Trăng xưa đã khuyết, đá vàng nhạt phai.

Phần 1:

Toàn thân Trịnh Thị nóng bừng lên như lửa đốt, ruột gan tim phổi như bị thiêu cháy lần mòn. Cả đời ả dùng độc chất phòng thân, không ngờ cũng có ngày chết vì độc thủ. Trịnh Thị biết mình không qua nổi, còn chút hơi tàn cũng quyết thực hiện dã tâm bằng được, ả không màng đến người vừa ra tay hạ độc, bất ngờ xé toạc áo choàng, lao đến chỗ Công Quý nhanh như cắt. Cánh tay ả gầy gò khẳng khiu, móng tay dài sắc nhọn, từ trên da thịt tỏa ra mùi thuốc đắng nghét, ả chụp vào cổ Công Quý, nhưng cuối cùng bàn tay chỉ chụp hụt vào không khí. Mắt ả hoa lên, không còn phân biệt được đâu là người, đâu là cây, chỉ thấy lờ mờ dường như lại có thêm mấy người nữa vừa xuất hiện, liền lập tức đoán ra Xuân Lan không hề đến đây một mình. Trịnh Thị điên loạn vươn tay quơ quào loạn xạ, thét hỏi:

  • Là ai?

Một giọng già nua trầm ổn đáp lời:

  • Triệu Bạch Long và Lâm Tử Long Hải Đông Phái!

Trịnh Thị càng điên cuồng nạt nộ:

  • Lã Thị Vy! Cô ở đâu? Lên tiếng trả lời ta mau!

Lại có mấy tiếng xoẹt xoẹt ở đâu bắn tới, mấy mũi kim châm sắc lạnh thọc luôn vào hai mắt Trịnh Thị, làm cho ả hoàn toàn hóa mù. Trịnh Thị càng rối loạn càng xoay vòng man dại, vừa dỏng tai lên vừa quát hỏi:

  • Ai? Là kẻ nào nữa?

Một giọng nữ khinh khỉnh đáp trả:

  • Canh Thất Nương Thạch Hà phái!

Trịnh Thị đầu óc điên loạn, bật cười sặc sụa:

  • Ta may mắn vậy sao? Sắp chết rồi còn được cao thủ chính phái đến tiễn chân! Nhưng mà… nhưng mà ta hôm nay…tuyệt đối…không đi một mình đâu!

Lời vừa dứt cũng là lúc tay ả chộp vào được một thân người gầy guộc. Người nọ kinh hoàng tránh đi nhưng không kịp, miệng thét lên hoảng loạn. Trịnh Thị nhận ra ngay tại đó có đến hai người, chính là Mẹo cung Trần Thị Dương và Tị cung Văn Thị Sa, bèn vung tay thọc cả năm ngón vào ngực một người. Tiếng thét lập tức tắt lịm. Giọng Văn Thị Sa run rẩy thốt lên:

  • Dương phu nhân! Dương phu nhân! Ta không giết cô! Là ả ta hại chết cô!

Đọc tiếp “Chương 39: Chồng vợ (phần 1)”