Bên lề của bên lề Lục Thập [2] (càng ngày mức độ điên cuồng càng tăng)

Lời chủ blog: Bài viết này nằm trong khuôn khổ kỷ niệm 21 năm ngày sinh chủ blog (mình tự sướng thành thói rồi) do lam nhan tri kỉ, độc giả tích cực_EX Plozion công tử_viết để…trả thù màn dàn cảnh ngoạn mục tại bên lề Lục Thập [2] =)) Dù suy cho cùng thì entry này thậm chí được viết từ trước cả bên lề [2]. Xem ra giác quan thứ 6 của EX Plozion công tử quá là lợi hại mà! Cảm ơn em nhé EX!

Chuyên mục

BÊN LỀ CỦA BÊN LỀ LỤC THẬP

Chuyên đề 2 : Mừng thọ tác giả

–       Chuyên mục đặc biệt do bạn EX làm dựa trên những nhân vật (có thật trong LT =)))

–       Nội dung không liên quan đến truyện chính.

–       Mọi thắc mắc xin liên hệ bạn EX :”>, hay tác giả cũng được 😉

Chúc mọi người vui vẻ. Đặc biệt chúc chị Mộc Hân sinh nhật vui vẻ.

Mọi sự “sốc thuốc” em không chịu trách nhiệm =)).

Happy BirthDay.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

*Bốp bốp véo véo binh*

*Rầm*

Xuân Lan: A, xin chào chương trình “bên lề của bên lề Lục Thập”, hôm nay, tôi, Xuân Lan, sẽ cùng với những diễn viên trong LTHGT chuẩn bị một buổi tiệc mừng thọ tràn đầy bất ngờ dành cho tác giả cũng như tất cả các bạn đang xem chương trình này !

Ngô Bình *lồm cồm bò dậy*: xin lưu ý với các bạn, đây là chương trình do chính chúng tôi dàn dựng và thiết kế, và để thêm phần sinh động và cuốn hút, chương trình sẽ được phát cho các bạn khi mọi chuyện đã……rồi…….

Xuân Lan *huých*: nói nghe ghê quá vậy pa ! Thôi, đi làm việc của mình đi, để máy quay chị lo cho 😉

Ngô Bình *lếch thếch đi*.

Xuân Lan *hớn hở* : Hiện nay là 3h chiều và chúng tôi hiện đang có mặt ở…….căn hộ riêng của tác giả. Để đề phòng mọi bất trắc có thể xảy ra với sinh mạng và tài sản của……những diễn viên nên chúng tôi đã ưu tiên quyết định chọn địa điểm này ;). Còn tác giả hiện đang ở đâu, mời các bạn hướng về phía màn hình (tivi nhà tác giả).

*Bụp*

[Giọng Vy phu nhân]: nè cô tác giả ôi, tui nghe nói siêu thị đang có đại hạ giá lớn nhân ngày 8/3 ó, cô có mún đi chung với tụi tui hông ?

Tác giả: chời ơi người ta bận gần chết LT còn chưa viết xong mà siêu với chả thị !

[Giọng Bích phu nhân]: (*nhìn Vy phu nhân* bà nói hông có hay gì hết, coi tui nè) *quay qua tác giả* nè, tôi tác giả ôi~~, ở gần cái siêu thị đó đó có một tiệm chuyên in ấn những poster cỡ bự, tui đã mua cho một cái deal giảm 50% trên kooldeal rồi nè 😉  cô có mún đi hông~~

Tác giả: Ơ, đi chi ?

[Giọng Bích phu nhân]: Thế~~ cô có muốn sở hữu một bộ sưu tập của nhân vật phản diện mà cô yêu thích về treo trong nhà hông (“Tên gì dzạ ?” “Ai biết đâu, kệ đi”). Bảo đảm nha~~ ủa, đâu mất tiêu rồi ? *quay qua quay lại*

Tác giả *giọng vang vào nhà*: Lẹ lên chút coi mấy bà *rồ ga* ở đâu dzậy ?

[Giọng Bích phu nhân]: Ừa ừa *hí hí*, đi liền, mà hơi xa đó nhoa.

*Cảnh tác giả đi cùng 7 sắc phu nhân như một cuộc diễu hành giữa đông đảo quần chúng*

Xuân Lan: Há há há há……á……e hèm, đó là lý do vì sao chúng tôi có thể đột nhập vào đây như chốn không người ! (bả còn chưa khóa cửa =))) Nhưng thôi, không làm phí thời gian của các bạn nữa, chúng ta sẽ cùng nhau đi xem tiến độ các “công trình” như thế nào.

Xuân Lan: Đầu tiên về mặt hoa lá hẹ, phần này chúng tôi đã giao cho bé Ý và Nhật Lão, để xem họ làm tới đâu rồi nhá.

*Đi ra vườn* (nhà này có vườn ! tác giả đúng có tiền)

Xuân Lan: Bé Ý ơi.

Bé Ý: Dạ, chị kiu em hở ? *chạy lại*

Xuân Lan: Hoa em chuẩn bị tới đâu rồi, lấy ra cho chị quay phim cái đi kưng.

Bé Ý: Dạ, nè.

*Bé Ý lôi ra một đóa hoa trắng tinh khiết*

Xuân Lan: Wóa, đây có phải là mộc hương hoa hông *hít hà* để chị ngửi thử nha.

Bé Ý: Ơ……

*Xuân Lan bứng 1 bông đưa lên mũi*

Xuân Lan: Choa~~ Thơm quá ha, ủa mà mùi này sao kì kì vậy em ? Hình như không giống mùi mà tác giả giới thiệu ? Em tạo giống mới hả ?

Bé Ý: *hồn nhiên* đâu có đâu chị, đợt trước quay cảnh cuối ở Mộc Hương sơn trang xong, người ta bỏ luôn chỗ đó, đâu có ai chăm hoa nữa, héo queo hết rồi.

Xuân Lan: Hở ?

Bé Ý *thích thú*: cái này em lấy mấy tờ khăn giấy bỏ xếp xếp lại rồi xịt…..glade [tham khảo google để bik thêm chi tiết =))] vô đó chị.

Xuân Lan: o_O

Bé Ý *đinh ninh*: tác giả hông có biết đâu, chị đừng có lo, thơm chán.

Xuân Lan: Ờ ờ (không ngờ “mình hồi nhỏ” ghê gớm thế này) *Lau mồ hôi* Nhật Lão đâu rồi em?

Bé Ý: Nhật Lão đang đi mua mấy bó bông…..vạn thọ về trưng cho xôm nhà. Với lại, Nhật Lão có mang đến một bao bự nhãn…..ế nè, chút chị em mình chia nhau ăn nha.

Xuân Lan *nhào tới*: Khỏi “chút”, “liền” đi em =)).

[Tiếng vọng ra từ sau nhà]: Con Xuân Lan đâu vô mà nấu ăn kìa, phần của mày rồi không làm mà bỏ đi nhiều chiện vậy đó hả !?

Xuân Lan *giựt mình*: Dạ dạ con vô liền *tiu ngỉu* thôi, chị phải đi rồi, em giữ kĩ bao nhãn nha, giữ luôn cái máy quay này đi, có gì quay típ dzùm chị nhá 😉

[Chương trình đã cắt các ca khúc do bé Ý tự sướng trình bày]

*Ngô Bình xuất hiện*

Bé Ý: A, anh Bình !

Ngô Bình: bé Ý đó hả, chà, bà Lan đâu rồi, nãy giành giữ lắm mà sao giờ quăng máy quay ở đây đây ?

Bé Ý: Chị Lan đi làm việc của chỉ rồi.

Ngô Bình *chộp máy quay*: Thôi đưa anh quay cho ha *hắng giọng* chào các bạn, tôi là nhân vật chính dễ thương của LT nè *nháy mắt* tôi lãnh phần trang trí phòng khách (cũng là nơi diễn ra sự kiện chính). Các bạn nhìn xem, những sợi dây 7 sắc tôi treo quanh nhà thế nào ?

Bé Ý: Ơ, sao anh treo bằng dây…..ni-lông vậy ?

Ngô Bình: Suỵt! Phải tiết kiệm chứ em, tác giả keo kiệt trả tiền cát xê đâu có đủ cho anh đi mua dây đẹp, chưa mua dây thun là hên rồi.

Bé Ý: vậy là anh giống em rồi !

Ngô Bình: *o_O* *giới thiệu tiếp* Còn đây là giấy dán tường, 7 loại 7 màu làm cho không gian mùa xuân càng thêm phần rực rỡ.

Bé Ý: ủa em nhớ hồi đầu tính treo hình cây đào mà tác giả thích mà, sao tự nhiên đổi gu vậy anh?

Ngô Bình: Lúc anh đi mua giấy dán tường ngang qua Linh Cung, thấy mấy phu nhân đang đem vứt mấy tờ giấy dán tường dư ra ngoài đường, nhân tiện anh lụm về luôn, khỏi đi mua cho mệt.

Bé Ý: Cũng đẹp đó, chỉ có hơi……

Ngô Bình: Đẹp là được rồi ! *tiếp tục* Còn nếu các bạn nhìn vào giữa phòng sẽ….không thấy cái gì hết !

Bé Ý: *?_?* Hồi nãy mới vô em thấy bộ sa lông mà ?

Ngô Bình: Ờ, hồi nãy anh với bạn Như vừa thi nhau……nhún nhún cho nên….*chỉ tay ra bãi rác*

Bé Ý: Anh thiệt là……

*BÙM*

Ngô Bình + Bé Ý: *hoảng hồn* *chạy ra sau nhà* Dzụ dzì dzậy !!!?

*Cô nâu từ trên lầu chạy xuống* [tạp âm *póc póc*]

Cô nâu: Chời ơi ! Chết tui rồi ! Ai lại giao cho con Xuân Lan nấu ăn vậy nè ! Khổ quá ! Mỗi lần nó quay xong mấy cảnh phóng bù nhìn là đem tới cho tui khâu không ! Có biết nữ công dza chánh gì đâu !!

*Cô xương bước theo* [tạp âm *póc póc póc*]

[chú thích của BTC: Cô nâu = Hắc Diện phu nhân, cô xương = Phượng Hoàng đại nương, hai người này đều là idol của EX Plozion, thế nên tạp âm póc póc póc = tiếng tim bắn ra khỏi mắt EX khi thấy 2 cô xuất hiện]

Cô xương: Ai biết đâu !? Lúc phân công nó nói nó nấu được bằng……6 thứ tiếng nên tui mới cho nó nhận phần này đó chứ.

Cô nâu: Khổ quá ! Cô ngây thơ ghê, ý nó nói là mấy tiếng *Bùm* *Roảng* *Xoảng* *Véo* *Bụp* và….

*RẦM RẦM RẦM*

*Mọi người đứng nhìn cánh cửa bếp rung bần bật*

*Xuân Lan bước ra, mặt hào hứng*

Xuân Lan: *tay cầm 1 nồi súp bự* Ủa sao mọi người tập trung đông đủ quá vậy, cũng đúng lúc! Coi tôi mới nấu ra món gì nè : Súp cua bắc kinh bông cải tím!

Ngô Bình: Ủa ủa ! Hình như là……trong thực đơn đâu có món súp đâu?

Xuân Lan: Không có thì thêm vô.

Ngô Bình: Không, ý em là…….đâu có mua cái gì để làm súp, chị…..đào sao ra món súp vậy.

*Im lặng 5 phút*

Xuân Lan: Thôi, hổng sao đâu, thơm ngon là được rồi. Nè, có ai nếm thử hông, cô nâu? Cô xương? Cậu Bình? Bé Ý? *chào mời*

Ngô Bình: chị có…..nếm chưa?

Xuân Lan: *tít mắt* Chưa!

*Khi mở mắt ra, mọi người đã biến mất*

Xuân Lan: *bùn* thôi, để tác giả về nếm lun vậy *quay trở vô bếp*

Ngô Bình *ló mặt ra*: Có nên kêu sẵn xe hông mấy cô ?

Cô nâu : Thôi, chắc cũng ko sao đâu, tác giả coi vậy mà “tốt bụng” lắm, kêu mắc công làm phiền người ta.

[chú thích của BTC: xe ở đây là xe cấp cứu, đề phòng trường hợp tác giả bị ngộ độc thực phẩm…]

Bé Ý *níu áo cô nâu*: Ủa mà hai cô đang chuẩn bị tiết mục gì vậy ?

Cô nâu: à, chúng ta chuẩn bị phần văn nghệ cho tối nay.

Ngô Bình: Í, múa lửa hả cô *múa múa minh họa*

Cô xương: *trừng mắt*

Ngô Bình *Biến*

Cô nâu: Bọn cô sẽ bắn pháo bông có hình cây anh đào, biểu tượng của tác giả.

Bé Ý: A, thích quá !!

Ngô Bình: Nãy giờ 2 cô ở trên đó *chỉ lên lầu* chế pháo bông đó hả ?

Cô nâu: Ừm, sắp xong rồi, còn tí nữa thôi, bọn ta đi làm tiếp nha.

Ngô Bình *quay trở lại vấn đề*: Như các bạn thấy đó, công việc đang tiến triển rất thuận lợi. Và trong thời gian từ đây cho đến khi khai tiệc, chúng ta sẽ cùng nhau đi đến tiệm bánh để nhận bánh kem mừng thọ nhé.

Ngô Bình *vừa đi vừa nói*: Chắc các bạn chưa biết tin này, Ngô Dư và Ý Phương sau khi hết cảnh đã quyết định dùng số tiền cát xê ít ỏi của mình mở một tiệm bánh nhỏ ở đầu phố, sống hạnh phúc cùng với đứa con trai nhỏ (là Bình nhi lúc bé đóa). Hiện họ chính là tiệm bánh mà chúng tôi đã đặt.

Ngô Bình *đến cửa tiệm bánh* : “Phụ thân” “Mẫu thân” ới ời.

Ý Phương: Ngô Bình đó hả, vô đi cháu, bánh kem cháu đặt cô chú làm xong rồi.

*Trước mặt Ngô Bình là một chiếc bánh 3 tầng với màu kem hồng đào chủ đạo và một cây đào làm bằng kẹo cắm nơi cao nhất cùng tượng sáp tác giả đang ngồi ngắm chiều tà trong khung trời lãng mạn. Bên trong sẽ là nhân dâu, sô cô la và va ni cùng các loại mứt trái cây tẩm đường ngọt diệu*

*Lẽ ra là thế*

Ngô Bình: HẢ O_O

*Ngô Bình vừa nói vừa cầm cái bánh nhỏ như cái chén phết một lớp kem mỏng dính và cắm bông…..hướng dương thay cho cành đào tưởng tượng*

Ý Phương: thì cô cũng có biết yêu cầu của cháu, nhưng thật ra chi phí bên cháu chi cho cô…. chỉ  đủ để làm cái bánh kem…..chừng này.

Ngô Bình: Ơ, cũng có lý *chán nản* đành dành phần cho mình tác giả vậy. Mà tối nay cô có đến dự tiệc cùng bọn cháu không ?

Ý Phương: Tiếc quá, chút nữa là cô và gia đình sẽ đi tua du lịch 12 cảnh đẹp trong Lục Thập rồi, ngày mai mới về.

Ngô Bình *cầm cái bánh*: Vậy thôi, chúc cô chú vui vẻ.

*Mọi người tụ tập đông đủ*

Cô nâu: check lại hết đi các con, bánh chưa, nến chưa, đồ ăn chưa, trái cây chưa, điện thoại chưa, giấy vệ sinh chưa………

Xuân Lan: Đủ hết rồi ! Thưa cô !

Cô nâu: Vậy thì bây giờ chúng ta tắt đèn, núp hết, chờ tác giả về rồi sẽ bắn pháo bông khai mạc rồi lao ra nhé.

*Bụp*

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tác  giả *Khệ nệ ôm 1 đống poster về nhà* : sao mấy cái bà Linh Cung này ngộ ghê, tự dưng “bỏ con giữa chợ” đi đâu mất tiêu. Thôi, nhưng mà ko xao, có mấy cái này *nhìn poster* là được rồi *thích thú*

Tác giả: Ủa, mà sao nhà cửa gì đèn đóm tối thui vậy nè.

*Tác giả bước lại công tắc đèn, toan bật………*

*ĐÙNG*

~~~Khi tác giả tỉnh lại, chợt thấy mình đang nằm……BÊN LỀ đường cùng các nhân vật ……

Tác giả *Hốt hoảng*: Hả, dzụ dzì dzậy ? Đánh bom hả ? Chập điện hả ? Ai quậy á ?

Cô nâu *đen thui*: Ờ, không phải đâu………

Cô xương *đen thui*: Tại bà “nêm mà không chịu nếm” đó…..

Xuân Lan *đen thui*: dzờ làm sao đây !! Trong nhà tan hoang hết rồi !!

Ngô Bình *đen thui*:  không thiệt hại về “nhân mạng” là được rồi……..cũng may mà mình “dời đồ” ra hết……

Bé Ý *đen thui*: còn bữa tiệc……..

Tác giả *đen thui*: Hở ? Tiệc gì ?

Cô nâu: Tụi tui định tổ chức cho cô một bữa tiệc sinh nhật quành cháng, nhưng mà……..

Xuân Lan *vui mừng*: A, đồ ăn vẫn còn nguyên, cô ơi !

Ngô Bình *vui mừng*: A, bánh kem vẫn còn ăn được, chưa nát !

Bé Ý: Thế thì còn chờ gì nữa !

*Mọi người cùng nhau bày biện thức ăn, bánh kem trước mặt tác giả và hát một khúc ca*

[Đồng thanh]: Hạp-pì bơt-đề tú-dzu……

Tác giả *rưng rưng*

Cô nâu: Mời tác giả thổi nến.

Tác giả: *thở một cái* *tắt nến*

Xuân Lan: Nào, bây giờ chúng ta cùng nhau nhập tiệc *lấy chén múc cho tác giả* cô ăn xem, đây là món chân gà tiềm thuốc…..lá, thịt bò xào đậu……đen và lẩu từa-lưa do chính tay tui sáng chế đó.

Ngô Bình: A, cái món rau câu này ngon quá chị Lan ơi.

Xuân Lan: mua tiệm đó em.

Bé Ý: A, cái món cơm chiên này cũng ngon quá !

Xuân Lan: đồ ăn dư hôm qua chiên lại đó em.

Xuân Lan *quay sang tác giả*: Ủa, sao cô chưa ăn nữa ?

Cô nâu *huých*: Hổng biết gì hết, tác giả đang xúc động đó mờ.

Tác giả *rưng rưng*: Mấy người…..mấy người……

Ngô Bình *thầm nghĩ*: “thiệt là tốt với tui *khóc*”

Xuân Lan *thầm nghĩ*: “nấu ăn thiệt là ngon *khóc*”

Cô nâu *thầm nghĩ*: “làm tui bất ngờ quá *khóc*”

Bé Ý *ngồi ăn*

Tác giả: Mấy người…..mấy người…….

*Trên bầu trời chợt nổ ra những chùm ánh sáng tươi đẹp hình một gốc đào hoa rơi lơ đãng*

Cô nâu: A, thành công rồi kìa !!!

Xuân Lan: Pháo hoa kiểu gì vậy chời ? Mà…..

Ngô Bình *tiếp lời*: …..đẹp quá……

*Tác giả ngạc nhiên ngắm nhìn, lòng chợt bồi hồi khó tả*

*Và trong vô thức tác giả đưa lên miệng mình một muỗng món ăn của Xuân Lan*

*PHỤT*

Tác giả *hoàn hồn* *pháo hoa cũng tắt* *mọi người im lặng nhìn tác giả*: Lẽ ra là tui sẽ mắng mấy người một trận, nhưng mà….

Tác giả: …..dù sao cũng đã công phu chuẩn bị một bữa tiệc  cho tui thế này….

Tác giả: …….cảm ơn nhiều.

[Mọi người đồng thanh]: Không có chi.

Tác giả: Thôi, chúng ta cùng dzui suốt đêm nay !

*Màn hình từ từ khép lại trong những tiếng hát ca và cười nói của mọi người, mà lớn nhất vẫn là tác giả*

~~~~~The end ~~~~~

[OR TO BE CONTINUED !? MỜI ĐÓN XEM CHUYÊN MỤC BÊN LỀ CỦA BÊN LỀ 3 CÁC BẠN NHÉ]

Hình đại diện của Không hiểu

Tác giả: Mộc Hân

"Phiến đá người thợ xây loại bỏ, sẽ trở nên đá tảng góc tường." "The stone that the builders rejected has become the cornerstone" Kinh Thánh Tân Ước - The New Testament - Matthew 21, 42

2 bình luận về “Bên lề của bên lề Lục Thập [2] (càng ngày mức độ điên cuồng càng tăng)”

  1. Bạn Mộc Hân thật là sướng nha. Được nv chúc mừng sinh nhật nha. Sinh nhật mình bị đè đầu đi lao động công ích lày :-<

    Sinh nhật mình năm ngoái mình phải đi chuẩn bị cho sinh nhật của sama này…

Bình luận về bài viết này