Khi anh nghe trong gió tiếng em cười
Ngày dài thả nắng vệt vàng tươi.
Sợi nắng vắt trên nửa triền lạnh gió,
Mùa thu nào cho tạnh những cơn mưa?
Mưa ướt át hương tóc em gầy guộc,
Từng sợi buồn dai dẳng buốt tâm can…
Ngày lại ngày nắng vàng thêm rực rỡ
Thả vào bỡ ngỡ trong veo khóe môi cười!
Em ngược gió và anh thì ngược nắng,
Chập chờn gió lặng cho nắng thêm xanh.
Màn mưa nào sẽ xóa mờ nhân ảnh?
Vun vút thời gian cắn xé một mảnh tình.
Và ngón tay em run rẩy tạo hình
Những nắng những mưa đều nhạt màu vô định…
Triền miên sống, mộng tưởng cơn thức tỉnh
Hồi ức qua đi cho bạc thếch cuộc chơi.
Khi anh nghe trong gió tiếng em cười
Anh ngược nắng còn em thì ngược gió!
Dòng tóc em bỏ ngõ vào quên lãng
Thấp thoáng dáng hình trôi tuột khoảng mong manh
Còn riêng em thôi nặng lòng băn khoăn,
Có ai nghe trong gió tiếng ai cười?
Mộc Hân
15:34
Thứ sáu ngày 13 tháng tư năm 2012
