Hết một năm lại ngoảnh đầu nhìn,
Thấy hoa trên cành đã nở bao lần,
Mặt trời mặt trăng xoay vần mọc lặn
Thấy người với người hợp hợp tan tan.
Bảo là duyên thì đúng là duyên,
Hai mươi hai năm không phiền không lụy.
Xuân đương thì tiếc gì tuổi trẻ,
Chỉ sợ lâu dài xanh tóc lại pha sương.
Sài Gòn Gia Định
Ngày 29 tháng chạp năm Nhâm Thìn
(6:54 pm, 9/2/2013)
