Một trăm năm sôi nổi giữa cuộc đời,
Một trăm mùa gió lạnh nhuốm mù sương,
Với bom đạn thét gào,
Với màu đào máu đổ,
Với đồng trắng xương khô,
Với đất nước chuyển từng cơn thống khổ,
Tô thắm màu trời, đỏ ánh sắc vàng sao.
Nhưng không, người ơi,
Một trăm năm âu chỉ thế thôi sao?
Bao thế hệ ươm mầm trong khói lửa,
Rừng rực mấy lần máu rửa trời Nam.
Từ Việt Bắc Thu Đông năm bốn bảy,
Biên Giới, Trung Du, đến Tây Bắc, Thượng Lào,
Điện Biên Phủ dạt dào hò kéo pháo,
Ba mươi tháng tư trời rợp bóng cờ sao.
Đất nước sống những năm tháng xôn xao,
Con người sống một trăm năm thời đại.
Có đau thương, vấn vương, cùng huyền thoại,
Thế kỷ nào da diết mãi khôn nguôi!
Một trăm lẻ ba năm Nam Bắc ngược xuôi,
Hai cuộc chiến, nghìn cuộc đời sống động,
Trải mấy đêm mơ, nhớ người đồng đội,
Những sư đoàn, pháo hỏa với xe tăng.
Câu ca văng vẳng giữa bầu trời Điện Biên,
Ai có còn tìm nọong trên đỉnh núi?
Huyền thoại cũng có những thăng trầm giông tố,
Anh hùng khó tránh giấu mãi những niềm riêng.
Một trăm năm lẻ ba, người nằm lại, đất nở hoa,
Cho ký ức chuyển mình thành lịch sử,
Cho đau thương khắc khoải hóa anh hùng,
Cho chuyện kể hiên ngang thành huyền thoại,
Cho người về với cát bụi nguyên sơ.
Còn lại đây, tôi nặng lòng, bơ vơ,
Tìm ký ức trong từng miền quá khứ,
Tìm huyền thoại đau thương, bi tráng.
Tìm bản tình ca vương vấn thăng trầm,
Những niềm riêng, những hoài niệm âm thầm,
Vùi trong đất, phai dần theo năm tháng.
Nhưng không! Tôi, và chúng ta.
Của ngày hôm nay tái sinh trong bom đạn,
Sẽ kể lại cho anh, cho em, cho con,
Về thế hệ đã tượng hình đất nước,
Từ một trăm lẻ ba năm về trước,
Một con người,
Một đại tướng,
Đã hiên ngang hiển hách, từng bình dị yêu thương,
Cho quê hương trọn tha thiết vấn vương,
Cho đất nước vàng son xanh câu hát,
Cho tôi một bầu trời bát ngát,
Trên đất Nam sạch bóng quân thù.
Mộc Hân
4:30 AM, 05/10/2013
Thành phố Hồ Chí Minh
Đại tướng Võ Nguyên Giáp, từ trần 18g09 ngày 5/10/2013, thọ 103 tuổi.