Dẫu biết không thể níu giữ,
Sao lòng vẫn cứ thương đau.
Ngày ngày miệt mài tư lự,
Đêm đêm mải miết nhĩ nhàu.
Còn nhớ
Đôi bên ước hẹn sống còn,
Trọn đời, trọn kiếp,
Một lòng sắt son.
Nào ngờ
Mặt người chưa tỏ khuôn trăng,
Một thời, một khắc
Trọn đằng bi tan.
Thì nay
Ví dầu tình đã dở dang,
Cầu quên không đặng,
Lỡ làng tơ duyên.
Tương tư mấy phút hàn huyên,
Đền duyên đền phận,
Đền sầu chia ly.
Người đi …
Em cũng muốn đi,
Nhớ nhung cho thỏa lợm lì!
Mạn Tây gió lùa tuyết lớn,
Phương nam rực nắng lưu li.
Hiện thời đôi ngả biệt ly,
Không cầu hàn gắn, không si không gàn.
Chỉ cầu duyên phận ngàn vàng
Quan hoài một dạ, nửa đàng mai sau…
Đôi dòng tâm tình: Tôi luôn tin rằng số phận con người ta chỉ có một nửa là duyên, nửa còn lại vẫn luôn là chân thành và nỗ lực. Tôi cũng luôn tin rằng sướng khổ ở đời không phải do người khác nhìn nhận, chỉ có bản thân mỗi người mới biết mình có sướng khổ hay không. Vậy nên, nếu tôi đã vô duyên đến thế này, thì cũng không nhất thiết phải cưỡng cầu hạnh phúc không thuộc về mình. Thà rằng mang lòng cố chấp điều xưa cũ, để giữ cho tâm hồn không phải nhận thêm thương tổn mới.
00:46
10/12/2013
Mộc Hân