Trước khi nói về trận này, cập nhật một chút về trận tối hôm qua: Brazil – Chile. Người Chile đá hay suốt 120 phút, cuối cùng lại thua trên chấm phạt đền, bằng một loạt penalty may rủi và đầy bất công.
Đến hôm nay, Hà lan chơi bạc nhược cả trận, lẽ ra sự lóe sáng phút 88 của Sneijder đã thật sự là khoảng khắc của trận đấu khi đưa thành quả của Mexico về trở lại vạch xuất phát bằng một cú sút xa phản ứng cực nhanh và cực chính xác. Nhưng rồi tất cả đã chấm hết, đã bị đập vỡ, kể cả niềm tin vào lẽ công bằng của người hâm mộ, khi mà lẽ ra trận đấu nên được chuyển sang hiệp phụ thì lại có một quả phạt penalty cho màn té ngã “tuyệt đẹp” của Robben trong vùng cấm Mexico. Người hâm mộ bóng đá Hà Lan có thể trách cứ và tự kỉ vì xấu hổ về Robben, nhưng người Mexico có lẽ chỉ trách được trọng tài, và chính vì họ đã thật sự phản ứng như vậy cho nên ngay sau thẻ vàng của “người đã đẩy ngã Robben”, họ lại lập tức lãnh thêm một thẻ vàng nữa, thật ra cũng chẳng để làm gì, vì mọi thứ đã kết thúc.
Người ta có thể đổ thừa nguyên nhân cái sự đá dở của Hà Lan hôm nay cho thời tiết: nhiệt độ cao, độ ẩm cao, blah blah này nọ, nhưng một khi đã ở Brazil hơn nửa tháng, đã vào đến vòng 16 bằng ba trận toàn thắng ở vòng bảng, đã có luật cool break (nghỉ ngắn tránh nóng giữa trận),… thì cái sự đổ thừa cho thời tiết sẽ trở nên hết sức lố bịch và thiếu chuyên nghiệp. Chính vì vậy mà trong lối đá của Hà Lan ngày hôm nay, ta lại thấy bóng dáng của sự lừa tình, nhưng cấp độ đã được thăng từ “lừa tình level max” lên “lừa tình level God”.
Đúng là trên đời này chỉ có hơn chứ không có nhất! Nếu không có Chúa, Hà Lan đã xách vali về nước một cách xứng đáng. Nhìn người Mexico khóc trong tuyệt vọng mà đau thắt lòng, y hệt Chile ngày hôm trước. Hai trận đấu, hai bi kịch, và một kết quả.
Nói chung, từ đầu trận đến gần cuối, tôi xem trong tư thế là CĐV Hà Lan (vì ba tôi khi còn sống rất thích Robben), dù tôi đã rất buồn khi đến phút 80 mà tỉ số vẫn là 0:1, Hà Lan vẫn không thể ghi bàn sau nhiều pha ép sân vô dụng trước hàng thủ thận trọng của Mexico, dù là sau đó tôi cũng bật reo khi thấy Sneijder ghi bàn gỡ hòa ở phút 88, nhưng đến khi chứng kiến trọng tài thổi quả penalty cho Hà Lan, thì bao nhiêu xúc cảm với chả hạnh phúc với bất ngờ này này nọ nọ nó biến hết thành một dạng gần gần với phẫn nộ. Vâng, dù là “semi-fan” Hà Lan thì tôi cũng vẫn rất ghét Penalty. Mexico, các anh quá nhọ!
1/ Quả penalty của Hà Lan có lẽ đã đến sớm hơn, từ mấy bận trước đó Robben ngã thật trong vòng cấm, nhưng vì hàng thủ Mexico chơi quá kín, nên trọng tài đã không nhìn thấy. Nhưng nếu đã không thấy, thì tại sao lại thấy ở phút đá bù giờ? Nói thật, quả pen ấy đến sớm thì có khi cục diện đã khác rồi, Mexico đã không tốn sức rút hết về phòng thủ để bảo vệ bàn thắng duy nhất của họ. Đây đúng là sai số của luật nhân quả, mà cũng là sai lầm trong chiến thuật của Mexico.
2/ Robben đã ngã đến ba bốn bận, bận nào cũng đẹp. Thật ra đến giờ, tôi vẫn không xác định nổi là bận cuối anh ngã thật hay giả, nhưng đằng nào thì trái pen ấy cũng phải là của Hà Lan, chỉ nhọ cho Mexico là nó đến QUÁ MUỘN thôi.
3/ Chia buồn cùng thủ môn Ochoa, hôm nay anh là người nhọ nhất đội!
4/ Van Gaal lẽ ra nên rút Van Persie ra sớm hơn một chút, có cảm giác hôm nay anh ấy ám cả đội, như cái cách mà anh đã làm ở mấy kỳ EURO với cả World Cup trước đây vậy. Vía của Van Persie đặc biệt mạnh ở mấy trận mang tính quyết định, chả thua gì vía của CR7. Như cái trận Hà Lan – Chile ấy, Van Persie ngồi vui vẻ xem trên khán đài, ấy mà lại hay hơn hôm nay.
5/ Đằng nào thì sự cũng đã rồi, sau này tôi hứa sẽ không nhắc penalty đến hết mùa World Cup. Cái sự “linh” của tôi, chờ mòn chờ mỏi một bàn thắng gỡ hòa cho đến tận phút 88, bàn gỡ hòa vừa đến là tôi vừa khéo lên Facebook nhắc ngay đến khả năng tranh thắng bại bằng loạt penalty, ấy mà tức khắc có ngay một quả penalty thật! “Linh cảm” ấy của tôi ứng nghiệm với đội nào cũng tốt, nhưng làm ơn đừng bao giờ xảy ra ở mấy trận có Đức đá, không thì dù thắng dù thua tim tôi cũng tan nát mất thôi.
Chúc mừng fan Hà Lan hôm nay đã được lên máu đau tim với cả vỡ òa hạnh phúc, semi-fan tôi làm nhiệm vụ đến đây thôi!
Chia buồn sâu sắc cùng Mexico và Chile.
Sài Gòn,
2:51, 30/06/2013
P.S: Vừa hiểu ra nguồn cơn của cái sự linh, hôm nay là sinh nhật ba tôi!