Nhật ký World Cup 2014 [9] – Vòng 16: Đức 2:1 Algeria

Lại là thời lượng của chương trình lảm nhảm sau trận đấu: Đức 2:1 Algeria

Nhân tiện, xin được giải thích ngắn gọn về hành động cả gan viết cảm nhận trong khi vốn hiểu biết của tôi về bóng đá là khá hạn hẹp. Mùa World Cup này đã là mùa hội bóng đá thứ ba tôi phải xem một mình, kể từ năm 2010 đến nay, trong tình trạng đèn đóm tắt ngóm, volume được vặn nhỏ (năm nay tiến bộ hơn, cắm headphone vô tivi) và không được thoải mái la hét chi cả. Chính vì vậy, khi cập nhật trận đấu bằng status trên Facebook hay viết cảm nghĩ cuối trận đấu là một hành động thuần túy câu likes và comments, để biết rằng xung quanh vẫn còn rất nhiều người đang cùng xem trận đấu với mình, cùng bàn luận với mình, và mình hoàn toàn không đơn độc. Vậy nên, rất xin lỗi những ai đã cảm thấy phiền vì những cập nhật và chia sẻ này.

Tính từ đầu vòng 16 đến giờ mới thấy, đất Brazil linh kinh khủng, cứ mỗi ngày hai trận thì phải có một trận đá 120 phút. Nhưng rất may mắn, cái chuyện không ai mong muốn nó xảy ra nhất là sút luân lưu cuối cùng đã không xảy ra với người Đức và Algeria. Cảm tạ Chúa vì điều này! Và thật ra hiệp phụ cũng có cái hay của nó, vì đá hiệp phụ sau 5 giờ sáng, lúc cả nhà tôi đều đã thức dậy, nên tôi được thoải mái la hét như một con điên để bù cho hơn 90 phút bị dồn nén phải diễn phim câm như một con khùng.

1/ Đây có lẽ là trận đấu đau tim nhất với CĐV chân chính của Đức, tính từ đầu giải đến giờ. Ở những phút bù giờ cuối hiệp hai, khi hai đội liên tục tấn công khung thành của nhau, tôi đã được trải nghiệm cảm giác tim gần như bị vỡ, cái cảm giác mà hồi ngồi trên tàu lượn siêu tốc ở Vinpearl Land tôi còn không có được nữa là!

2/ Hiệp một thật sự Đức đá hết sức chệch choạc. Một lần nữa, nếu không phải là Neuer trụ vững ngay khung thành, mà lẽ ra hôm nay phải nói thêm là trụ vững ở phần sân của Đức, thì có lẽ Đức đã bị dẫn trước, và có lẽ diện mạo trận đấu đã khác đi rất nhiều.

3/ Đây cũng không phải là lần đầu tiên hàng phòng ngự của Đức tỏ ra lỏng lẻo, thật lòng mà nói, lúc ấy chỉ mong Khedira được cho vào sân ngay và luôn!

4/ Hàng công của Đức cũng vậy, suốt hiệp một chơi rất mờ nhạt, khiến nhiều người bàn tán và bất mãn về HLV Joachim Loew, khi đã không để Lahm hay Ozil được chơi đúng vị trí sở trường của mình.

4 bis/ Nhưng theo mình, không ai hiểu cầu thủ hơn HLV, nhất là khi mà Joachim Loew đã theo chân tuyển Đức từ tận năm 2006 đến nay, cho nên mọi quyết định của ông đều cần phải được tôn trọng. Sự thấu hiểu cầu thủ không phải nằm ở chỗ phải hiểu các ngôi sao, mà còn là sự thông cảm và mạo hiểm tạo cơ hội cho thế hệ kế thừa. Loew không thể vì một vài cá nhân quá xuất sắc mà bỏ qua cơ hội được cọ xát của các chân sút trẻ, một vài vị trí phải thay đổi, dù nó là mạo hiểm nhưng nó rất cần thiết, đây cũng là một phần nguyên nhân khiến tôi rất yêu thích tuyển Đức từ năm 2008 đến nay.

5/ Cách chơi nhịp nhàng của tuyển Đức ở cuối hiệp một đã chứng minh cho sự liều mạng nhưng cũng hết sức tỉnh táo của HLV Loew, khi các học trò của ông đã dần dần lấy lại được cảm giác bóng và sự kết nối với đồng đội sau phần lớn thời gian bị bỡ ngỡ trước Algeria.

6/ Cũng cần phải nói thêm, dù Algeria đã chơi rất dũng cảm ở hiệp một với tinh thần thép, đã dằn mặt được tuyển Đức trong một khoảng thời gian khá dài, nhưng cái sự không ghi bàn của Algeria không phải vì họ không biết tận dụng thời cơ hay dứt điểm không chính xác, mà là vì thủ môn Neuer của Đức đã chơi quá hay – trong vai trò của một trung vệ!

7/ Neuer, fangirl ngàn lần yêu anh!

8/ Sang hiệp hai, khi Goetze được thay ra nhường chỗ cho Schuerrle, hàng công của tuyển Đức đã chơi với một diện mạo mới, nhưng khẳng định phần nhiều không phải do sự xuất hiện của Schuerrle, mà là do cái câu “phong độ là nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi” đã ứng nghiệm. Hàng phòng thủ chơi tập trung hơn hẳn ở hiệp đấu này, mà cụ thể là Boateng đã biết cứu thua vài bận chứ không chuyền bóng lộn xộn như ở hiệp một, và Neuer vẫn tiếp tục cho thấy sức chịu đựng và bản lĩnh kinh khủng của mình.

9/ Cơ hội tiếp cận khung thành của Algeria giảm dần, cường độ áp sát của Đức tăng dần, nhưng vẫn có một cái gì đó hết sức vô duyên trong cú dứt điểm cuối cùng của những Muller hay Schuerrle hay thậm chí là cả Lahm và Schweinsteiger, mà nếu để ý kỹ thì vấn đề nằm ở tốc độ di chuyển của họ, ở vào lúc mà thể lực đã không còn được sung mãn như lúc đầu.

10/ Tuy vậy, cái cách giữ nhịp trận đấu cho thấy người Đức luôn biết cách giữ gìn thể lực, họ không liều mạng lăn sả như Algeria, có lẽ vì hơn ai hết, họ hiểu rõ trong đội hình của mình có vài cầu thủ vẫn còn đang bị chấn thương hành hạ. Đây cũng là lý do khiến HLV Loew không chịu dùng tiếp quyền thay người thứ ba, dù CĐV có la ó các kiểu, và dù trận đấu đã đi đến những phút cuối hiệp hai.

11/ Hiệp phụ là điều không ai mong muốn, kể cả Algeria (và cũng là lý do kéo cái entry này đến tận mục thứ 11). Chính vì đã chơi hết sức lăn sả suốt 90 phút, đến đây dường như người Algeria không chạy nổi nữa. Dù người Đức cũng vậy, nhưng may mắn thay, họ lại có bàn thắng mở tỉ số ở ngay phút đầu tiên của hiệp phụ, khi Algeria vẫn còn đang loay hoay nhập cuộc.

12/ Khi Bastian Schweinsteiger bị chấn thương và buộc phải đưa ra sân, HLV Loew dùng đến quyền thay người cuối cùng, tôi mới thật sự bị phấn khích về cách dùng quyền thay người và cả cách dùng người của ông. Đến đây thì dù ai có rủa sả ông các kiểu về cách sắp xếp cầu thủ ở hàng công đi nữa, tôi cũng mặc kệ, vì rõ ràng ông đã đúng ở trận đấu này.

13/ Ấn tượng cuối cùng về Đức là pha dứt điểm rất ư vô trách nhiệm của Schuerrle ở hiệp phụ thứ hai, may mà có Ozil khắc phục hậu quả, nhưng Schuerrle có lẽ vẫn sẽ phải nghe chửi rủa các kiểu ở đâu đó trong phòng họp chiến thuật của Đức vì thái độ ỷ y dẫn bàn này.

14/ Bàn thắng giảm cách biệt tỉ số của Algeria ở cuối trận dù không làm thay đổi cục diện; nhưng với người Đức, đó sẽ là một nét dạ quang tô đậm đè lên cái sự thiếu sáng suốt của Schuerrle trước đó. Nếu không có Ozil, điều gì sẽ xảy ra ở loạt sút luân lưu là chuyện chỉ có Chúa mới biết.

Chúc mừng Đức, chúc mừng fangirl, chúc mừng CĐV, và cũng chúc mừng Algeria vì tinh thần hết sức kỷ luật, lạc quan và fairplay của các bạn. Mình bị ấn tượng mạnh khi các bạn Algeria đã không khóc lóc các kiểu như những đội đã bị loại hoặc suýt bị loại ở vòng 16 đã làm trước đó.

Sài Gòn,

07:26, 01/07/1014

P.S: Chào ngày mới tháng 7!

Hình đại diện của Không hiểu

Tác giả: Mộc Hân

"Phiến đá người thợ xây loại bỏ, sẽ trở nên đá tảng góc tường." "The stone that the builders rejected has become the cornerstone" Kinh Thánh Tân Ước - The New Testament - Matthew 21, 42

Bình luận về bài viết này