Rất xin lỗi, vì sự cố kỹ thuật mà thời lượng của chương trình Lảm nhảm sau trận đấu ngày hôm nay sẽ được nhường ít phút cho chương trình review phim kinh dị bi hài “Bán kết viễn tưởng”.
Suốt mười năm xem bóng đá, từ lúc còn chưa biết việt vị là gì đến nay, đây là lần đầu tiên tôi thật sự cảm thấy hết sức bất mãn, hết sức kích động, hết sức kỳ cục vì đang xem trận bán kết World Cup mà lại bị cưỡng chế xem phim kinh dị bi hài: bi cho Brazil và hài cho Đức.
Điều đọng lại sau cùng trong tôi tại một trận đấu bội thực bàn thắng lại là hình ảnh cậu bé CĐV Brazil òa khóc nức nở trên khán đài ở hiệp một! Lúc ấy, tôi tạm quên đi những kỷ lục và bàn thắng, tạm quên đi trận bán kết, tạm quên luôn cả việc tôi là CĐV Đức, chỉ để thổn thức theo thiên thần bé nhỏ ấy! Bé ơi, con có tương lai lắm đó, với tư cách là fangirl chân chính của bóng đá, cô xin chia buồn cùng con. Cố lên con nhé, và đừng bao giờ đánh mất niềm tin ở đội nhà!
Nếu đổi lại, hôm nay tôi là CĐV Brazil, có lẽ tôi cũng đã khóc lóc sướt mướt và cố quên đi những gì đã diễn ra trên sân. Thật ra khi Đức ghi thêm bàn thắng thứ 6, tôi cũng đã rưng rưng mém khóc rồi! Nói một cách chân thành, dù yêu thích Đức và cảm thấy hết sức hạnh phúc vì Đức vào chung kết, nhưng tôi hoàn toàn không muốn thấy một tỉ số như vậy, tại một trận đấu như vậy. Ở đây, từ “kinh điển” nên được thay bằng “thảm họa”.
Trả lại thời lượng cho chương trình lảm nhảm sau trận đấu:
1/ Chúc mừng Klose với một kỷ lục hết sức ngon ăn, đặc biệt là ở một trận đấu không ai muốn nhớ đến mà cứ vẫn phải nhớ như thế này!
2/ Với đội hình kinh khủng khiếp như hai trận gần đây của Đức thì chỉ có thể giải thích rằng ở mấy trận trước các cầu thủ chưa kịp bình phục chấn thương nên ông Loew mới phải chơi liều. Tuy vậy, trận hôm nay Đức thắng đậm vẫn là do Brazil tự mình hát bài “Welcome to my goal”.
3/ Hy vọng sau ngày hôm nay, cô-gái-Đức-mới-vẽ-móng sẽ không phải nghe thêm bất kỳ lời quy chụp trách nhiệm nào về trận thua đậm này cho việc Neymar dính chấn thương nữa. Nhờ 30 phút đầu hiệp một mà tôi thật sự hiểu tại sao ông Scolari la làng lên về vụ ăn thẻ của Thiago Silva.
4/ Mấy bạn Brazil trận này có vẻ bớt chơi xấu hơn một chút, chắc có lẽ là vì đã hết tinh thần chơi xấu sau khi bị đấm vào mắt bằng loạt đạn kinh hoàng của Đức về phía cầu môn. Poor you Cesar!
5/ Nếu không phải fan Đức và không phải đang xem phim viễn tưởng thì có lẽ tôi đã lại bị Brazil ru ngủ bằng lối đá xìu xìu ển ển nhưng đầy bạo lực hệt như những trận trước đó. Trùm ăn may số 2 World Cup 2014 đã dừng lại ở bán kết! Đá đấm kiểu này chỉ tổ làm tổn thương CĐV chân chính và gây khó chịu cho CĐV đội bạn.
6/ Thật lòng rất hy vọng ngày mai Argentina tiễn nốt trùm ăn may và gian xảo số một World Cup 2014 về nước. Gì thì thì, trận chung kết giữa 2 đội châu Âu trên đất Nam Mỹ chỉ càng làm tăng thêm khả năng xảy ra bạo động ở Brazil.
6 bis/ Nhưng cũng thật lòng mà nói thì tôi ứ thích nổi cái lời nguyền đất Nam Mỹ cho các đội châu Âu. Cho nên *lật mặt*, vì đội bóng yêu thích của ba, vì một đội Đức cóc sợ mấy con rùa và cáo màu da cam, vì lời nguyền chết tiệt “Đất Nam Mỹ”, ngày mai tôi sẽ cổ vũ cho Hà Lan ăn may trận cuối.
7/ Tuy vậy, nếu có phải nhìn thấy Brazil đụng Hà Lan ở trận tranh hạng 3 thì tôi cũng cam lòng. Chí ít thì nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ không bỏ lỡ trận này vì buồn ngủ.
8/ Neuer hôm nay công nhận lạnh lùng, đội nhà thắng đến 6 bàn rồi mà vẫn không để cho Brazil ăn được trái nào. Nếu không phải do Boateng thả cửa phút chót, chắc Brazil khó lòng mà có được bàn danh dự.
9/ Đức thắng đậm nhưng ăn mừng khá hời hợt, có lẽ ở vị trí cùng là những cầu thủ thi đấu vì màu cờ sắc áo, họ cũng cảm thấy có chút khó chịu khi phải chứng kiến và là đối tượng trực tiếp gây ra thảm họa cho đội tuyển quốc gia Brazil và hàng trăm triệu người hâm mộ trên chính đất của người Brazil. Hình ảnh các cầu thủ Đức ôm các cầu thủ Brazil sau trận đấu thật sự là một khoảnh khắc đẹp và đáng nhớ, đáng nhớ hơn cả loạt bàn thắng hay những kỷ lục được ghi trong 90 phút thi đấu. Cố lên các chàng trai!
10/ Tôi sẽ không cảm thấy ngạc nhiên đâu, nếu đây chỉ là một giấc mộng đêm hè. Nhưng tôi sẽ thấy ngỡ ngàng, vì tất cả những chuyện này đều là sự thật!
Hướng đến trận chung kết, hướng đến chiếc cúp vô địch thế giới mà Đức xứng đáng có được, cũng là hướng đến giấc mơ bóng đá được ấp ủ suốt sáu năm nay của tôi! Bởi ta nói, bóng đá đâu chỉ là một trò chơi, nó là một tình yêu hết sức hoang đường.
Sài Gòn,
6:14, 09/07/2014
P.S: Còn đây là hình ảnh minh họa cho móng tay mới vẽ trước trận bán kết của tôi, cùng gấu Germie tôi đưa về nhà để không phải xem trận bán kết và chung kết một mình.

