Ân tình ai tỏ cho ai?
Nửa đường gãy gánh, thêm dài cô liêu.
Một tà bóng đổ liêu xiêu,
Mỗi người một phách, tơ điều ai mang?
Phần 1:
– Sa phu nhân!
Sau cùng, Yến Lan cũng lên tiếng. Ả áo đen chỉ đơn giản đứng yên, thần sắc khuất trong bóng tối dải trùm đầu, không thừa nhận, cũng không phủ nhận. Trên tay ả lúc này là một cuộn da sậm màu, có vẻ như ả vừa tìm được thứ mình muốn – Thập Nhị Bí Kíp.
Xuân Lan không nén được bật cười thật khẽ, nói:
– Nó nghĩ ai dùng Mê Dược Hương Hồn Tán cũng là Sa phu nhân.
Ngô Bình hỏi:
– Ý chị là?
– Cậu nhìn đi, bà ấy đang giữ Triệu Gia Bảo Kiếm, chính là kẻ đã dàn cảnh giết hại ni cô Diệu Đức và Diệu Hạnh bằng Mê Dược Hương Hồn Tán.
Được Xuân Lan nhắc nhở, Ngô Bình mới để tâm. Ả áo đen đúng là có giấu trong vạt áo một thanh trường kiếm, chuôi kiếm lộ ra ngoài chỗ thắt lưng, vừa vặn ngay tầm tay ả, đúng là Triệu Gia bảo kiếm thật! Ngày đó, Hắc Diện phu nhân sau khi quy y đã chôn thanh Triệu Gia bảo kiếm ở vườn sau am Thanh Tịnh, đến khi bà bị Trần Gia Bang sát hại thì thanh kiếm cũng mất tích. Hẳn nhiên, kẻ nào đang giữ Triệu Gia bảo kiếm trong tay, chắc chắn sẽ bị tình nghi là liên quan đến Trần Gia Bang và cái chết của hai ni cô Diệu Đức, Diệu Hạnh. Mặt khác, kẻ muốn hại chết hai vị ni cô trước đó đã dùng Mê Dược Hương Hồn Tán để Trần Linh về sau tiện bề ra tay, chưa rõ kẻ chủ mưu tại sao lại muốn lợi dụng Trần Gia Bang mà không tự mình hạ sát, chỉ cần nhìn vào chi tiết Mê Dược Hương Hồn Tán, thường sẽ nghĩ ngay đến người Chiêm Thành.
Bên dưới sảnh điện, Yến Lan lớn tiếng kết tội:
– Cấu kết với Trần Gia Bang lừa dối cha ta. Dàn cảnh ở am Thanh Tịnh giết hại mẹ ta. Đột nhập thư điện hoàng cung lấy cắp bí kíp của anh ta. Hôm nay ta bắt ngươi phải trả giá!
Xuân Lan chau mày nói:
– Hồ đồ mất rồi! Nhưng nó dựa vào đâu mà kết luận Sa phu nhân cấu kết với Trần Gia Bang? Không lẽ… Đọc tiếp “Chương 37: Hoàng hậu (phần 1)”






