Ngày nào ước hẹn chung thân
Ngày nào hoa nở, gió xuân thẹn thùng?
Mà nay bỏ cuộc trùng phùng,
Người đây, ta đó, lạnh lùng phong sương.
Phần 1:
Mộc Hương sơn trang, nắng đầu hè rực rỡ.
Vòm không tháng tư rất xanh và rộng, mây trắng tản ra thành từng dải mỏng vắt hờ hững trên nền trời lam nhạt trong veo. Thi thoảng gió phơn phớt lướt, dải mây bồng lại tan tan hợp hợp, kéo thành đủ loại hoa văn diệu ảo điểm xuyết cho tấm lụa trời mượt óng sắc thiên thanh thêm lượt là uyển chuyển.
Tháng tư là tháng giao mùa, nơi âm hưởng rét mướt cuối cùng cũng bị cuốn đi bởi đợt gió mát lành thuần khiết, thổi vào tiết trời chút ấm áp gắt gỏng, chút cuồng nhiệt thanh tao, gột rửa linh hồn vạn vật sau mùa đông lê thê đẫm lạnh. Không gian này có thể khiến con người ta dịu lòng trở lại, khơi gợi lên từ trong sâu thẳm khát khao bình yên, khát khao hóa thân thành một phần của vạn vật, khát khao được chạm vào tận cùng sự vô ngã vô thường. Đọc tiếp “Chương 34: Đoạn tuyệt (phần 1)”









