
Kẻ lạ cõng nàng lao đi vun vút trong đêm. Từ lúc y xuất hiện, nàng chẳng kịp nhìn thấy mặt y, chỉ biết dáng lưng y trông rất quen. Nàng có một chút ngờ ngợ, cho rằng đó chính là chàng, nhưng lại chẳng dám khẳng định. Hoàng cung rộng lớn chìm trong đêm tối, lại nằm trên một quả núi nhỏ, nơi thì triền dốc trơn trượt, chỗ lại có lầu canh gác sáng choang ánh đuốc. Nàng giật nhẹ cổ áo y, nói:
– Mau bỏ tôi xuống đi, chạy mãi thế này chưa hẳn đã có đường thoát.
Y dừng chân, băn khoăn quay nhìn khắp phía. Quả nhiên, quân binh đang được huy động bao vây các ngả, chạy đằng nào rồi cũng đụng độ với họ. Y bèn đặt nàng xuống đất, vừa quan sát xung quanh, vừa nói:
– Cô biết còn đường nào khác để thoát ra ngoài không?
Nói rồi, y xoay đầu nhìn nàng. Dưới ánh đuốc mờ nhạt từ xa hắt đến, nàng có thể trông thấy sự kinh ngạc hiện lên trên khuôn mặt y, ngay bản thân nàng lúc này cũng đang bất ngờ đến không còn tin vào mắt mình nữa rồi. Y giật nảy mình, ghé đến nhìn nàng thật kĩ, giọng hối hả, có cả một chút mừng rỡ:
– Như Như, có phải cô không? Đọc tiếp “Chương 28: Thân thế (phần 2)”