Đa Tình

Mộng hồi trong cõi nhân sinh

Mình em nặng khối đa tình ai hay?

Đều là bóng nước trời mây,

Đều là hư ảo mấy rày hợp tan…

***

Người đi một bước hoang mang,

Mặc người ở lại đa đoan sự đời.

Trăng nào bến nước chơi vơi

Hoa nào nhạt cánh lỡ thời bướm ong?

***

Nặng tình dẫu có chờ mong…

Người đi mấy thuở, đông phong lạnh lùng.

Thuyền tình sóng nước chập chùng,

Chân tình khuyết nửa, mịt mùng thương đau!

***

Tóc xanh đến thuở bạc đầu

Trọn đời, trọn kiếp, một màu đơn côi?

Trăm năm nào có xa xôi,

Cho vừa ước hẹn, cho nguôi đợi chờ…

***

Thuyền ai trong cõi mịt mờ

Lênh đênh một bóng, lờ đờ gió sương?

Hồng trần bụi vấn hoa vương,

Sông xanh nước biếc, còn thương đôi bờ…

Mộc Hân

16/12/2011

Trở về đi em

Trở về đi thôi, về đi thôi…

Hoàng hôn nơi ấy có một thời

Tóc mây em thả xa vời vợi

Ráng chiều chếnh choáng giấc mơ tôi…

 

Trở về đi thôi, về đi thôi…

Đèo cao sương trắng lạnh tơi bời

Trên đỉnh mây mù tôi vẫn đợi

Nhành đỗ quyên rừng chốn xa xôi…

 

Trở về đi thôi, về đi thôi…

Vạt nắng cuối trời vàng góc núi

Rừng xanh dù đượm màu cát bụi

Khăn ấm, váy hoa, mải rong chơi…

 

Nơi ấy thị thành em có biết

Nắng chiều sương khói đợi em cười,

Một nhành hoa đỏ màu da diết,

Vách núi mây mù nhớ khôn nguôi?

 

Đêm nay trăng sáng bừng phố núi

Nhớ em mấy thuở váy hoa tươi

Lập lòe ánh nến thơm mùi quế

Miên man hè hội đón em về…

 

Mộc Hân

6/11/2011

Môi em

Em có biết,

Ngày em bước qua tôi,

Nắng vàng nghiêng,

Bờ môi em dịu mát?

Nụ tầm xuân níu giữ màu hè hội

Mảnh tình tôi hờ hững khóe môi cười.

 

Em có biết,

Ngày em bước qua tôi,

Mặt trời của tôi là môi em rực rỡ?

Chông chênh một nửa duyên thầm lặng

Một nửa kia, chếnh choáng bóng trăng vàng…

 

Nhớ em giữa hàng cây,

Thu xơ xác…

Sắc môi nào đỏ nhuộm trái tim tôi?

Ước một lần…

môi kề môi ấm áp!

Vội vã hôn em như bóng nắng trưa hè…

 

Mộc Hân

6/12/2011

Nhiệt huyết

Tôi muốn sống như không có ngày mai

Mỗi phút giây đều trở thành mãi mãi

Từng cơn gió có khi nào ngừng thổi

Vạt nắng vàng e ấp chốn xa xôi

 

Tôi muốn sống như chỉ có hôm nay

Ánh chiều tan vào bình minh ngày mới

Vòng hồi chuyển chẳng thể nào dừng lại

Nhịp thời gian hối hả bước không lơi

 

Ngày mai tôi là một cuộc đời mới

Giữa nắng vàng, gió bạc với trời xanh

Vẫn hối hả, chân trời xa vời vợi

Sợi nắng chiều hắt bóng kiếp mong manh

 

Con chim nhỏ chết gục dưới cội hoa

Có cùng tôi chờ hoàng hôn ngày cũ

Bình minh lên bừng một trời hoa lá

Cội hoa đào lả tả cánh thiên thu.

 

Mộc Hân

25/11/2011