Trở về đi thôi, về đi thôi…
Hoàng hôn nơi ấy có một thời
Tóc mây em thả xa vời vợi
Ráng chiều chếnh choáng giấc mơ tôi…
Trở về đi thôi, về đi thôi…
Đèo cao sương trắng lạnh tơi bời
Trên đỉnh mây mù tôi vẫn đợi
Nhành đỗ quyên rừng chốn xa xôi…
Trở về đi thôi, về đi thôi…
Vạt nắng cuối trời vàng góc núi
Rừng xanh dù đượm màu cát bụi
Khăn ấm, váy hoa, mải rong chơi…
Nơi ấy thị thành em có biết
Nắng chiều sương khói đợi em cười,
Một nhành hoa đỏ màu da diết,
Vách núi mây mù nhớ khôn nguôi?
Đêm nay trăng sáng bừng phố núi
Nhớ em mấy thuở váy hoa tươi
Lập lòe ánh nến thơm mùi quế
Miên man hè hội đón em về…
Mộc Hân
6/11/2011

Bạn viết bài này hay quá ! Mình có thể đăng bài này lên FB được không bạn 😀
Hihi, bạn thích là mình vui lắm luôn á! Bạn cứ việc đem lên Facebook, chỉ cần trích nguồn là ok rồi! Cuối tuần vui vẻ nhé bạn! 🙂
Cảm ơn bạn 😀