*Chỉ là…
hai bài thơ ghép lại,
miêu tả một cảm xúc,
Của một người đang yêu…*
Ta nghe…
Ta nghe như đâu đây
Hồn nhiên nào vẫy gọi
Trong mênh mang trơi trọi
Thời gian như con thoi.
Đất với trời lẻ loi
Vài mảnh hồn đơn độc
Người với người vụt tốc
Sống với chết mong manh.
Tình yêu nào qua nhanh
Ước vọng nào chớm nở
Ta nghe trong bỡ ngỡ
Xúc cảm tràn thinh không.
Có hạt nắng lông bông
Thả nhịp trời xáo động
Ấp ủ niềm hoài vọng
Biển ánh sáng chói lòa!
Ta nghe trong chan hòa
Tiếng tự do vang vọng
Những tâm hồn sống động
Đại dương nắng không xa!
Có tình yêu cho ta
Tự do cùng ước vọng
Ta quên đời hỗn độn
Sống với chết giao hòa.
10:51
12/10/2012
…Như đang yêu
Em nghĩ… mình đang yêu,
Một tình yêu vội vã!
Mặc ngắn ngủi chóng tàn, em chân thành trọn vẹn.
Anh không cần ước hẹn vì đời quá mong manh!
Cảm xúc có qua nhanh, niềm tin em giữ lại.
Tháng ngày em ngây dại, anh thức tỉnh bồi hồi,
Thả vào cuộc đời em một khát khao trong vắt.
Ngày nối ngày nắng tắt, em mặc sức rong chơi.
Dáng hình anh lẻ loi, tình yêu em bỡ ngỡ.
Đất với trời rực rỡ, nắng với gió thênh thang
Kéo em vào mênh mang, dệt cuộc đời bằng mộng.
Hào nhoáng vừa sống động, vừa trả về hư không,
Giữa mùa thu phong sương, chợt hồn em dịu lắng.
Nụ cười anh trong vắt, tô trắng cả giấc mơ.
Thuở thiếu thời ngây thơ trong em bừng trở lại!
Đất với trời tự tại, nắng với gió miên man,
Ánh nhìn anh dịu dàng, tâm hồn em tha thiết…
Tình yêu này em biết…hối hả sống trong em,
Chẳng ngắn ngủi chóng tàn, trái tim em trọn vẹn.
Anh không cần ước hẹn vì tình vẫn trong xanh,
Cảm xúc chẳng qua nhanh, em tin vào vĩnh cửu.
Em nghĩ anh sẽ yêu…một mình yêu mới mẻ
Em sẽ là chủ thể đem nắng vào tim anh!
P/s: Em yêu anh!
Mộc Hân
11:36
12/10/2012

“……Em nghĩ anh sẽ yêu…một mình yêu mới mẻ
Em sẽ là chủ thể đem nắng vào tim anh!”
em cũng muốn có nắng trong tim =))))))
Nắng sẽ đến thôi em! Tin tưởng mãnh liệt vào.