Tự kỉ 1

Để viết ra được những điều này thật sự không dễ dàng.

Vẫn biết đời phải có lúc lên lúc xuống, người phải có lúc vui lúc buồn; nhưng biết là biết vậy thôi, chuyện đến rồi mấy ai biết cách chấp nhận, biết cách chịu đựng?

Những ngày qua khiến tôi thật sự cảm thấy rất mệt mỏi.

Có lúc tưởng chừng chỉ muốn ngủ mãi, không muốn nhìn thấy mặt trời ngày mới nữa. Nhưng mà, sống lúc nào chẳng khó hơn chết, vậy nên thôi!

Có lúc tưởng chừng chỉ muốn buông bỏ tất cả, chạy trốn đến nơi nào đó chỉ có mình với mình. Nhưng mà, đối mặt luôn dễ dàng hơn trốn chạy, vậy nên thôi!

Có lúc tưởng chừng chỉ muốn nghỉ học trọn một tuần, không đề tài, báo cáo, tiểu luận, kiểm tra thi cử gì nữa. Nhưng mà, bỏ cơ hội luôn dễ dàng hơn có được cơ hội, vậy nên thôi!

Ở đời, cứ mãi câu nệ chuyện dễ dễ khó khó, nghe qua thì bảo khôn ngoan, sâu sắc hơn sẽ nhìn thành hèn nhát. Ừ thì, tôi hèn nhát! Trên đời mấy kẻ dám nhìn thẳng vào bản chất thật của mình?

Hôm nay viết dông dài thế này không phải là để than vãn, cũng chẳng phải để dịu lòng. Than vãn ở đây mấy ai nghe mà hiểu? Không nghe không hiểu thì làm sao dịu lòng? Hôm nay viết dông dài thế này, thật ra là để thành thật với bản thân.

Trong trăm ngàn tội lỗi mà tôi từng phạm phải, tội nghiêm trọng nhất vẫn là tội lỗi phạm với chính mình!

Tôi ghét bon chen nhưng vẫn cứ bon chen, ghét ganh đua đấu đá nhưng vẫn gắng ganh đua đấu đá, ghét giả tạo nhưng ngày ngày đều cố căng miệng cười rạng rỡ để che giấu sự mệt mỏi, ghét khóc nhưng vẫn cứ khóc đến lúc rã cả tim cả óc thì thôi. Hóa ra, tôi tự ngược đãi và lừa dối chính mình.

Phải chăng, cái sự yêu ghét cá nhân không phải xuất phát từ bản chất tâm hồn hay lý trí, mà là xuất phát từ cái ngưỡng vọng khao khát những thứ không thuộc về mình và không phải là mình?

Dù sao đi nữa, tôi cũng đã quá mỏi mệt rồi. Nếu từ đầu tôi không nhập nhằng, thì bây giờ đã không phải đi tới bước đường này.

Nhưng mà, chuyện đã ở ngay trước mặt, có nếu với thì thì còn ích gì nữa…

 

4:38

22/10/2012

Hình đại diện của Không hiểu

Tác giả: Mộc Hân

"Phiến đá người thợ xây loại bỏ, sẽ trở nên đá tảng góc tường." "The stone that the builders rejected has become the cornerstone" Kinh Thánh Tân Ước - The New Testament - Matthew 21, 42

2 bình luận về “Tự kỉ 1”

Gửi phản hồi cho teruhyuu Hủy trả lời