Bài tình ca em viết cho anh
Có thương nhớ những ngày nắng hạ
Khi thu về trong em hối hả
Đợt lá vàng nắng nhuộm vẫn thêm xanh.
Bài tình ca em viết cho anh
Có mong manh những ngón tay gầy guộc
Khi lướt vội qua từng dòng thân thuộc
Ký ức em ghi lên những áng mây hồng.
Bài tình ca của một thuở bềnh bồng
Anh sải bước qua mấy chiều gió lạnh
Khi cơn mưa phủ dày lên nhân ảnh
Thắt thêm dài chuỗi thương nhớ miên man.
Nếu một mai em lạc vào mênh mang
Thuở có anh chỉ còn là giấc mộng
Một quá khứ gánh đôi bờ hi vọng
Để tương lai con sóng vỗ hao mòn,
Thì bài tình ca em đã viết năm nào
Với ấp ủ những yêu thương thầm lặng
Trải mấy mùa cho vơi đầy sắc trắng
Gửi lại nơi anh trong trọn vẹn ngọt ngào.
Ngày qua ngày nối dài thêm nồng nàn
Bài tình ca có đôi lần thức dậy
Cho em được quay trở về ngày ấy
Nắng nhuộm xanh từng đợt lá thu bay.
Bài tình ca của hiện tại ngất ngây,
Sẽ tiếp nối trong tương lai một nửa…
Mộc Hân
Sài Gòn, hậu tận thế.
02:22, 22/12/2012
Bài thơ hay và dạt dào cảm xúc. Em cảm nhận được trong đó chứa đựng tình cảm thiết tha vô cùng, mênh mang như sóng nước mà cũng đong đầy hi vọng nữa
“Bài tình ca của hiện tại ngất ngây,
Sẽ tiếp nối trong tương lai một nửa…”
Giờ thì chưa biết tương lai sẽ thế nào. Tương lai là cái ta chưa thể đoán biết được. Nhưng yêu thương & được yêu thương là những thứ chính đáng mà chúng ta có quyền hi vọng. Em cũng ước ao người đang yêu này sẽ tìm thấy một tương lai như thế – tương lai ngập màu sắc với lá xanh, nắng vàng & mây hồng… Nhưng cũng vì thế mà –
“Nếu một mai em lạc vào mênh mang
Thuở có anh chỉ còn là giấc mộng
Một quá khứ gánh đôi bờ hi vọng
Để tương lai con sóng vỗ hao mòn”
Nếu thật sự có ngày mà “anh chỉ còn là giấc mộng”, thì những hoài niệm tuyệt vời đó vẫn sẽ k0 bao giờ nhạt phai, k0 bao giờ thay đổi đc! Thật hạnh phúc vì ta đã vẫn còn sống sau ngày tận thế! Vì cuộc đời này vẫn còn lắm thử thách ở phía trước đợi chờ, & còn nhiều hi vọng để nắm bắt trong tương lai!
P/S: Em mong chap mới lắm ss! Lần này Bình vào Kinh, đòi xuống tóc chắc mười mươi là để dễ truy tìm tung tích Như. Sắp tới cao trào rồi, ss xoáy vào nhanh nhanh đi:XX. Mong ss mau chóng hoàn thành khoá luận để chuyên tâm vào phần cuối của Lục thập!!
Và cho em gặp Đĩnh nữa chớ – tình yêu muôn thuở của em :((
Cảm ơn sự đồng cảm của em về bài thơ nha! :”> Ngại thật, thật sự là dạo này chị bị lậm vào ổ ngọt-ngào-hồng-phấn-sến-súa mà! Chắc là hiệu ứng yêu-sau-tận-thế. *heart*
Thành thật xin lỗi em và các bạn (âm thầm dõi theo Lục Thập) vì đã để mọi người chờ…quá lâu!
Chị cũng đang ngày ngày tự trách mình bê trễ đến 1 năm đây.
Tuy nhiên, có một tin mừng là chị đã làm xong khóa luận rồi, độ cuối tuần này sẽ có chap mới. Mấy ngày này chị đang tích cực viết bù cho khoảng thời gian hai tháng rưỡi dài đằng đẵng đã qua đây. Cảm ơn mọi người đã không quên Lục Thập. :”>